Chồng bất lực khi vợ mình bị hiếp dâm trong lúc công tác

ma cô. Ông Rô bảo nó cứ tự nhiên đừng lo sợ. Gặp ngày mưa, con Chín cuốn hai mép lưng quần lên hai bên để ống quần khỏi dính bùn sình làm nổi bật cái “mu cao gợi cảm”. – Anh Út! Nó chờ tới lúc con Chín chịu hết nổi phải vừa rên vừa năn nỉ nó mới chịu cho “tốt đầu dí vô cung”. Con Chín nhoẻn miệng cười làm thằng Út an tâm, nó tự động kéo chiếc ghế đẩu ra ngồi bên cạnh thằng Út rồi nói luôn. – Tại Út … Ông Rô bảo nó cứ tự nhiên đừng lo sợ. Con Chín biết thằng Út còn khờ hơn nó nên khuyến khích. Vừa nói nó vừa vòng tay ôm ngang eo ếch con Chín kéo sát vô người nó. “Y tá, chích thuốc theo toa bác sĩ”. Con Chín không tranh dành, không chửi bới khách khi người ta lựa mía rồi mà không mua, lúc nào nó cũng đầm thấm với cái vẽ chịu đựng, hiền hòa. “Hữu xạ tự nhiên hương”. Lúc có tiền thì cho nó vài ba chục, không có thì thôi, “văn nghệ” một buổi cũng đâu có sao. Sau khi khám xét trong ngoài xong xuôi, ông Rô bóp trán ra chiều suy nghĩ, mà ông Rô đang suy nghĩ thật, ông đang tính trong đầu coi … Ngoài những giờ phải tiếp khách, con Sống về ở với thằng Tí như kiểu vợ chồng hờ. Rồi nó cũng không nghĩ tới việc trở về thăm hỏi con Chín em nó nữa, nó ăn ở tại động luôn cho tiện việc đụ đéo.