Con ghệ dâm đòi sang nhà của tôi cưỡi ngựa cả đêm

Phải mất hai mươi giây cho mắt quen với bóng tối Phương mới nhìn ra thêm nhân vật thứ hai trong phòng, để hiểu ra vì sao mà Thanh khóc. Tiếng thở gấp gáp hổn hển xen lẫn tiếng rên la như trong cơn mê sảng, nửa đau đớn nửa đê mê hạnh phúc của Thanh :
« Chết em, anh Lãm ơi… chết em mất… »
Cuối cùng là tiếng gầm như thú dữ của thầy Lãm. »
Dứt lời, Lãm đưa tay xoa lên ngay hai điểm nhú cao nhất trên đồi ngực Thanh. Diệu Thanh hằng ngày vẫn tỉ mỉ thêu may gia công, hai lần một tuần lại chăm chỉ học Anh văn với người thầy tuy trẻ mà nghiêm túc đạo mạo hiếm có. Diệu Thanh hằng ngày vẫn tỉ mỉ thêu may gia công, hai lần một tuần lại chăm chỉ học Anh văn với người thầy tuy trẻ mà nghiêm túc đạo mạo hiếm có. Cái té nhào này của Thanh đã cứu Diệu Phương. Diệu Phương rụng rời tay chân, tin rằng chị mình đã chết. Bài học « Yêu » thay cho bài Anh văn đã bắt đầu. Thầy Lãm, người mà mẹ nàng và cả ông giáo Thịnh đều khen là còn trẻ mà nghiêm túc đạo mạo hiếm có, đã lộ nguyên hình quỷ dữ. Người khó tính ngăn nắp như Diệu Thanh có bao giờ cho phép đồ đạc nằm ngổn ngang trong phòng như thế ? Phương lại khóc lớn hơn, hiểu rằng Lãm đang chuẩn bị phá trinh mình. Lãm nhìn Thanh chăm chăm, cười nhẹ nhàng, giểu cợt :
« Thật hả ?